
Có những lúc mỏi mệt lắm, cũng lại một mình con tự dặn lòng phải đứng lên. Có những lúc muốn rũ bỏ, cũng lại một mình con vực mình đứng dậy… nhưng rồi có một ngày, đôi chân con được nâng đỡ, tâm hồn con được trở che, nỗi đau con được xoa dịu…. đó là ngày bố đến bên cuộc đời con…
Ký ức duy nhất con còn nhớ được về bố đó chính là khi bố mỉm cười, bàn tay xoa lên mái tóc ngắn ngủn của con, và hình ảnh ấy đã đi cùng con trong suốt những năm tháng con lớn lên. 15 năm sau, con đã là một cô gái trưởng thành, có tình yêu, có lý trí, có niềm tin và có khao khát. Đúng lúc ấy, bố xuất hiện một lần nữa trong cuộc đời của con… Con gặp lại bố vào một ngày giữa đông lạnh giá, khi con đã ở đây, ngay tại Hà Nội, nơi mà ngày gia đình bố chuyển đi với con còn xa xôi lắm.
Tác giả: Thùy An – MC: Huyền Wiki – Kĩ thuật & Âm nhạc: Tiểu Học.
Con đã tưởng sẽ lại được nhìn thấy bố cao lớn như ngày nào, thế nên con hồi hộp tới mức ánh mắt lúc nào cũng hướng ra đường. ngồi trong quán cà phê, con đã nghĩ đủ mọi điều mà con có thể nói ngay khi gặp bố, và mường tượng ra hình ảnh của bố năm nào…
Rồi
bố đến, giản dị trong chiếc áo khoác màu đen, lại mỉm cười nhìn con
trìu mến. Ngay lúc ấy, con đã xúc động đến nỗi muốn òa khóc thật to,
nhưng lý trí bảo con phải ghìm lại, chỉ một chút nước nhòe đi trên khóe
mắt con thôi.
15 năm, không quá dài mà sao mọi thứ thay đổi nhiều
đến thế! Bố của con già đi nhiều, đến nỗi con chẳng dám tin điều đó là
sự thật, nhưng điều duy nhất dường như chẳng thay đổi, đó chính là ánh
mắt hiền từ của bố vẫn luôn hằn sâu trong tâm trí của con. Kể từ cái
ngày ấy, con nhận ra rằng con chẳng còn cô đơn nữa.
Con
lại khóc rồi bố ạ! Những giọt nước cứ tự nhiên rơi xuống khi con nghĩ
về những gì bố đã dành cho con trong suốt thời gian qua. Con nhớ khi con
ốm phải đi viện, dù đi làm nhưng bố vẫn lo lắng cho con, chốc chốc lại
nhắn tin hỏi thăm chỉ để chắc chắn rằng con vẫn ổn. Mua kẹo ngậm cho con
bố cũng chọn loại ít ngọt vì biết con sợ béo. Lên mạng thấy con kêu mất
ngủ bố lại hỳ hụi mang hạt sen lên tận cơ quan nấu chè cho con.
Thấy
con đeo kính mua dọc đường tránh bụi, bố lặng lẽ đưa con đi chọn kính,
chỉ để đảm bảo rằng nó sẽ bảo vệ đôi mắt của con. Mỗi khi con có chuyện
không vui, bố lại chia sẻ bằng những dòng tin nhắn động viên, an ủi. Có
ai thức cả đêm trò chuyện với con chỉ vì biết con không ngủ được ngoài
bố? Nhiều lắm, nhiều đến nỗi mà có lẽ con sẽ phải mất nhiều ngày để kể.
Thế nên, con sẽ giữ lại, cho riêng con thôi bố nhé!
Bố thân yêu!
Nhiều khi con tự hỏi, nếu được sinh ra một lần nữa, được chọn lại một lần nữa, liệu con có muốn đi trên con đường này nữa không? Vì nó gập ghềnh và lắm chông gai quá! Con chẳng nhớ đã khóc bao nhiêu lần trong suốt hơn hai mươi năm qua, không biết bao nhiêu nước mắt đã rơi xuống, và không biết bao lần con muốn rời xa cuộc sống này để tìm về một chốn bình yên cho tâm hồn con… Nhưng rồi con biết, nếu được chọn lại thì con vẫn chọn con đường này để đi, bởi ở đó có bố luôn đi bên con, yêu thương và dìu dắt.
Bố thân yêu!
Nhiều khi con tự hỏi, nếu được sinh ra một lần nữa, được chọn lại một lần nữa, liệu con có muốn đi trên con đường này nữa không? Vì nó gập ghềnh và lắm chông gai quá! Con chẳng nhớ đã khóc bao nhiêu lần trong suốt hơn hai mươi năm qua, không biết bao nhiêu nước mắt đã rơi xuống, và không biết bao lần con muốn rời xa cuộc sống này để tìm về một chốn bình yên cho tâm hồn con… Nhưng rồi con biết, nếu được chọn lại thì con vẫn chọn con đường này để đi, bởi ở đó có bố luôn đi bên con, yêu thương và dìu dắt.
Thế
nên, dẫu cuộc đời còn thử thách, dẫu khó khăn vẫn cứ đến thì con cũng
sẽ cố gắng vượt qua, vì con biết rằng, nếu con vấp ngã bố sẽ lại nắm lấy
tay con, cho con sức mạnh của người cha để con mạnh mẽ bước tiếp.
Khoảng
thời gian qua với con thật chẳng dễ dàng chút nào. Con đi qua mỗi ngày
với nỗi đau cứ cào xé trái tim yếu đuối của con. Con thức hàng đêm đến
khi mệt nhoài và thiếp đi trong giấc ngủ chập chờn bởi nỗi sợ hãi phải
đối diện với bóng tối và sự cô đơn… Thế nhưng bố đã cho con niềm tin
ngay khi con vấp ngã, cho con chỗ dựa tinh thần ngay khi con đau và cho
con thấy được hạnh phúc ở phía trước ngay khi mọi suy nghĩ của con đều
chìm trong nỗi tuyệt vọng...
Mỗi lần Trở về
sau khi gặp bố con đều khóc, con khóc vì con vui, con hạnh phúc, nhưng
con khóc cũng vì lo lắng. Con nhìn thấy bố gầy hơn, mỗi ngày một già hơn
mặc dù tâm hồnlúc nào cũng trẻ trung phơi phới, điều đó khiến con thấy
xót xa trong lòng. Con sợ thời gian sẽ mang bố đi xa con nhanh hơn.
Không, con chỉ muốn tất cả dừng lại, vì con không muốn thấy bố con già
đi.
Nhìn bố vất vả lo nghĩ, tim con cứ
thắt nghẹn lại và nước mắt thì lúc nào cũng chỉ muốn trào ra khỏi mí.
Con yếu đuối quá phải không? Vì ngoài nhận tình yêu thương của bố thì
con chẳng biết làm gì hơn là cố gắng ngoan, cố gắng khỏe mạnh để bố
không phải bận tâm.
Bố dạy cho con
nhiều điều từ chính những việc làm của bố. Đó là lòng bao dung, là sự
thứ tha, là sức mạnh chiến đấu, là niềm tin, là sự cứng cỏi… Bố có biết
trong con bố vĩ đại thế nào không? Vâng, với con BỐ LÀ CẢ THẾ GIỚI. Và
con biết mình hạnh phúc hơn những người khác vì con có hơn một thế giới
của riêng con, của riêng con thôi.
Mỗi một ngày qua đi, con lại mong bố thêm khỏe mạnh để là chỗ dựa vững chắc cho gia đình. Mỗi một ngày qua đi con lại ước ao mình trưởng thành hơn và bớt buồn hơn để bố không phải lo lắng. Và mỗi một ngày qua đi con lại muốn mình làm được nhiều thứ hơn để có thể chăm sóc được cho bố mẹ. Và… dù có như thế nào thì con vẫn là con của bố, là đứa con yếu đuối nhưng đầy nghị lực bố ạ! Điều duy nhất con muốn nói lúc này, đó là con tự hào vì có một người cha vĩ đại, là bố. Bố là chốn bình yên trong con và mãi mãi cho con sự bình yên.
Mỗi một ngày qua đi, con lại mong bố thêm khỏe mạnh để là chỗ dựa vững chắc cho gia đình. Mỗi một ngày qua đi con lại ước ao mình trưởng thành hơn và bớt buồn hơn để bố không phải lo lắng. Và mỗi một ngày qua đi con lại muốn mình làm được nhiều thứ hơn để có thể chăm sóc được cho bố mẹ. Và… dù có như thế nào thì con vẫn là con của bố, là đứa con yếu đuối nhưng đầy nghị lực bố ạ! Điều duy nhất con muốn nói lúc này, đó là con tự hào vì có một người cha vĩ đại, là bố. Bố là chốn bình yên trong con và mãi mãi cho con sự bình yên.
Thời gian vẫn cứ trôi đi và bố con lại bước sang một tuổi mới. Con từng nghe câu “Không có ai già đi, chỉ là chúng ta sống qua nhiều năm mà thôi”
và con thấy được an ủi phần nào. Có quá nhiều lời chúc con muốn gửi tới
bố, nhưng có lẽ con chỉ chúc bố mạnh khỏe thôi, chỉ cần như thế là đủ
vì bố có mạnh khỏe thì hạnh phúc của con mới trọn vẹn.
Con yêu bố… rất nhiều!
Danh sách beat sử dụng trong Radio:Con yêu bố… rất nhiều!
1. Hello - Secreat garden
2. Papilion - Secreat Garden
3. Khúc hát mừng sinh nhật (Nhạc Hàn)
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với chúng tôi bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email: banbientap@newsmedia.vn.
Từ khóa : Newsmedia ,Radio newsmedia ,Radio Online ,Audio Book ,Truyện ngắn ,Truyện dài ,Kinh dị ,Thiếu nhi ,Tình cảm ,Trinh thám ,Kiếm hiệp ,Bố, bình yên của con
0 nhận xét: