Anh à! Anh đang khóc đấy ư? Có phải anh đang khóc đấy không anh?
Rồi nàng mỉm cười.
Cuối cùng thì em cũng nhìn thấy những giọt nước mắt của anh rơi xuống khi không còn em trên đời này nữa. Anh đã nói dối em. Ghét thế. Nhật Minh, hãy nhìn em đi, em đang mỉm cười vì hạnh phúc đấy. Vậy mà em cứ nghĩ, sẽ chẳng có cách nào để anh nhận ra rằng anh yêu em... Chết! Sao người ta lại sợ nó anh nhỉ? Sao người ta lại đau khổ chứ? Và có lẽ, chỉ có em mới thấy cuộc sống sau khi chết đi thực sự là một thiên đường. Anh biết không, linh hồn em giờ đây, dù không có trái tim để cảm nhận, nhưng em tin rằng em đang hạnh phúc, hạnh phúc thực sự anh ạ!
Nàng đưa tay ra đón lấy những giọt nước mắt của anh, nhưng chúng không đọng lại trên bàn tay nhỏ bé của nàng. Chúng rơi xuống, thấm vào mặt đất khô cằn và nứt nẻ vì hanh heo. Gió vẫn không ngừng rít lên nghe như tiếng gào thét. Nàng thì thầm.
Mất em anh có đau lắm không? Em chết rồi anh sẽ quên em chứ?
Anh à! Anh đang khóc đấy ư? Có phải anh đang khóc đấy không anh?
Rồi nàng mỉm cười.
Cuối cùng thì em cũng nhìn thấy những giọt nước mắt của anh rơi xuống khi không còn em trên đời này nữa. Anh đã nói dối em. Ghét thế. Nhật Minh, hãy nhìn em đi, em đang mỉm cười vì hạnh phúc đấy. Vậy mà em cứ nghĩ, sẽ chẳng có cách nào để anh nhận ra rằng anh yêu em... Chết! Sao người ta lại sợ nó anh nhỉ? Sao người ta lại đau khổ chứ? Và có lẽ, chỉ có em mới thấy cuộc sống sau khi chết đi thực sự là một thiên đường. Anh biết không, linh hồn em giờ đây, dù không có trái tim để cảm nhận, nhưng em tin rằng em đang hạnh phúc, hạnh phúc thực sự anh ạ!
Nàng đưa tay ra đón lấy những giọt nước mắt của anh, nhưng chúng không đọng lại trên bàn tay nhỏ bé của nàng. Chúng rơi xuống, thấm vào mặt đất khô cằn và nứt nẻ vì hanh heo. Gió vẫn không ngừng rít lên nghe như tiếng gào thét. Nàng thì thầm.
Mất em anh có đau lắm không? Em chết rồi anh sẽ quên em chứ?
- Nhã Phương ngày càng xinh ra hay sao ấy. Tiếc là có người cưa cẩm mất nàng ta rồi.
Mọi người cười rộ lên. Cô bạn học cùng lớp đại học nhìn nàng bằng ánh mắt tò mò.
- Chừng nào Nhã Phương cho tụi này gặp chàng đây? Người lọt vào mắt xanh của nàng không phải tầm thường đâu nhé!
- Thôi nào, nàng xua tay –Tớ xin đấy. Anh ấy à? Ừm, nàng ngẫm nghĩ, hai bờ môi chạm vào nhau – Anh ấy hơi khó tính và có phần nóng tính, nhưng xét về tất cả thì đó là một người đàn ông tuyệt vời. Giọng nàng không giấu được vẻ tự hào.
- Nếu như anh muốn trở thành đối thủ của anh ấy thì sao? Một người con trai đeo kính cận ngồi phía cuối bàn đối diện với nàng lên tiếng. Cảm giác hoàn toàn xa lạ. Nhã Phương nhìn anh ta một lát rồi chậm rãi nói.
- Em không muốn có ai đó là đối thủ của anh ấy. Bởi với em, anh ấy là người chiến thắng duy nhất rồi anh ạ!
Trong khi mọi người rót thêm rượu vào chén để uống vì câu nói đầy mãn nguyện xen lẫn sự xúc động của Nhã Phương thì điện thoại của nàng đổ chuông. Nàng đưa ngón tay lên môi ra dấu xin phép một sự im lặng trong giây lát. Khi đã cảm thấy ổn, nàng bắt đầu bấm nút nghe, nhẹ nhàng như thể lo sợ một điều gì đó vô hình. Giọng anh đầu bên kia vang lên.
- Em đang ở đâu thế?
- Em… nàng ngập ngừng định giấu, nhưng rồi nàng thỏ thẻ - Em đang đi ăn cùng bạn.
- Bạn nào? Có biết bây giờ là mấy giờ rồi không? Anh hỏi lại, giọng không thay đổi nhưng nàng biết anh đang tỏ rõ sự khó chịu bằng việc không dùng từ “em” trong câu hỏi của mình. Chưa kịp trả lời thì anh nói tiếp – Hình như vụ ăn chơi, hẹn hò này không được báo cáo nhỉ?
- Em đã định nhắn tin cho anh nhưng sợ anh bận nên thôi vì biết…
- Thế định bao giờ về hay là đi qua đêm luôn? Anh ngắt lời nàng.
Điện thoại rơi vào trạng thái im lìm. Nàng gượng cười với các bạn.
- Cũng khá muộn rồi, Nhã Phương về trước đây.
- Mới 10h kém mà muộn gì? Lâu lắm mới rủ được em ra ngoài đi ăn uống, tụ tập mà em lại đòi bỏ về giữa chừng là thế nào?
Giọng nàng vẫn ôn tồn.
- Thôi mà, còn nhiều dịp nữa. Em cũng không muốn phá vỡ nguyên tắc về thời gian của bản thân. Em đi trước nhé!
Nói xong nàng nhanh chóng ra nơi để xe, vừa đi nàng vừa nhắn cho anh
“Em về bây giờ đây. Em qua với anh nhé! Có muốn ăn gì không em mua?”
“Không cần, em có thể làm gì tùy thích”. Tin nhắn của anh khiến nàng nghẹt thở. Anh giận thật.
Nàng định ngồi lên xe sau khi nhân viên bảo vệ vui vẻ để xe lại cho nàng thì một giọng nói vang lên.
- Để anh đưa em về.
- Nhưng… Nàng bối rối – Lát nữa anh đi bằng gì?
- Cũng gần mà, anh sẽ bắt taxi. Em có muốn anh đưa em qua chỗ anh ấy không?
Nàng nhìn người đàn ông đối diện bằng ánh mắt lạ lẫm xen lẫn sự sợ hãi. Dường như anh ta đọc được suy nghĩ của nàng. Ngập ngừng giây lát, nàng khẽ gật đầu.
Đoạn đường đi sao dài và lạnh thế. Sự im lặng khiến không khí trở nên ngột ngạt. Sau cùng, nàng nói lớn.
- Tại sao anh muốn đưa em về?
- Con gái đi đêm hôm thế này nguy hiểm lắm. Người lạ trả lời nàng rồi lại im lặng.
Đến đầu ngõ nhà anh, nàng xin phép được đi một mình. Người con trai lạ mỉm cười nhìn nàng rồi nhanh chóng vẫy một chiếc taxi. Khá lâu sau đó Nhã Phương mới có thể bình tĩnh trở lại, nàng rẽ vào tiệm tạp hóa còn sáng đèn và mua ít bánh với nước ngọt vì nàng biết, đêm nay anh sẽ lại thức khuya và ngồi lì bên bàn máy tính.
Nhã Phương tắt máy ngay từ cổng và gõ nhẹ vào cánh cửa đóng chặt.
- Nhật Minh, mở cửa cho em với.
Tiếng chìa khóa va vào nhau khiến nàng thở ra một cách nhẹ nhõm, ít nhất anh còn muốn gặp nàng.
Đêm ấy, nàng để những trang nhật ký của một ngày dở dang và cùng anh có một giấc ngủ muộn. Có lẽ khoảng 4h sáng sau khi nàng đã phá “kỉ lục” mấy lần trong trò chơi trên máy điện thoại của anh, còn anh thì cũng đã hoàn thành công việc còn sót lại cũng như đọc xong toàn bộ tin tức bóng đá mới cập nhật. Trước khi tắt đèn đi ngủ, anh nói, không rõ là một sự chia sẻ hay là một lời bình luận.
- Trận tới MU gặp Real, căng đây nhưng trận này hay.
Nàng không nói gì, khẽ vuốt lại chiếc gối và đặt bên cạnh gối của mình. Nhật Minh gập hai tay kê bên dưới đầu và trong phút chốc, Nhã Phương thấy anh thở đều đều, dường như đã chìm sâu vào giấc ngủ. Nàng định quàng tay qua ôm lấy anh nhưng nỗi tủi hờn len lỏi khiến nàng co lại, hai tay khoanh trước ngực và phải lâu thật lâu hai mắt nàng mới khép được vào nhau.
(Còn nữa...)
Danh sách beat sử dụng trong Radio:
1. A Tale Of Aphrodite - Ikuko Kawai
2. Another Realm - Kevin Kern
3. Sundial Dreams - Kevin Kern
4. Cần một vòng tay - Thủy Tiên
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với chúng tôi bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email: banbientap@newsmedia.vn.
Từ khóa : Newsmedia ,Radio newsmedia ,Radio Online ,Audio Book ,Truyện ngắn ,Truyện dài ,Kinh dị ,Thiếu nhi ,Tình cảm ,Trinh thám ,Kiếm hiệp ,Em về nơi có nắng (Phần 1)
0 nhận xét: