Một người có thể si tình, có thể yêu một người, chỉ một người mãi mãi mặc dù người đó không yêu thương mình thì ngược lại, một người cũng có thể không yêu một người, cho dù cố gắng, cho dù người kia chân thành thì việc không thể yêu lại cũng đơn giản là không thể yêu lại mà thôi. Đã ai đó từng đọc "Đến khi nào anh sẽ hết yêu em?" thì có lẽ cũng không thể hiểu nổi cái cảm giác tại sao người gái lại nhất quyết từ chối một người như thế, bởi vì cô gái đó sợ mất đi một người bạn, sợ sự đổ vỡ của tình yêu.
Có thể Chàng trai trong bài hát này cũng cảm nhận như thế, hiểu được những suy nghĩ trong đầu cô ấy cho nên mới sợ rằng cô ấy sẽ rời xa mình chỉ vì mình yêu cô ấy chăng? chàng trai cũng sợ mất đi cô gái, sợ không còn có cô ở bên, dẫu cho tình yêu ấy chỉ là tuyệt vọng.
Hãy ngồi lại bên tôi, 1 phút cuối khi ngày sắp tàn,
vì sợ ngày mai sang, tình đi khắp nơi thật vội vàng,
biết chăng ngày mai sẽ lại nhớ điên đầu...
Hãy ngồi lại bên tôi...
Chỉ 1 phút thôi cho đời tôi thêm dài...
Thêm tình yêu vào trong những giấc mơ...
Bao đêm nhớ...
Chỉ 1 ánh mắt thôi, cho con tim thêm yên bình...
Tôi thao thức tôi héo mòn, vì nỗi nhớ...
Đừng bỏ rơi tôi dù cơn lốc sắp đến nơi rồi,
này bờ vai tôi làm chiếc gối nhẹ ru lòng người,
hãy nép vào nhau để được thấy yên bình...
Làm ơn...
Sự tuyệt vọng trong tình yêu, sự bế tắc trong cuộc sống có thể khiến cho người ta mệt mỏi và trở nên yếu đuối. Sợ ngày mai đến thì mọi việc sẽ tan biến, dù biết rằng giông bão đang sắp ập đến, biết rằng cuộc đời mình chông chênh ở bờ vực thẳm hay thậm chí là chênh vênh giữa sự sống và cái chết. Thì người ta vẫn có thể mong yêu một chút trong hiện tại, chỉ mong một ánh mắt, một sự im lặng yên bình... chỉ mong một chút niềm tin để cứu vớt nỗi tuyệt vọng. Chỉ muốn được yêu hết mình cho một hiện tại, chỉ muốn được là bờ vai của người ấy, chỉ muốn được chăm lo cho người ấy dẫu chỉ là chút ít quãng thời gian quá ngắn ngủi so với những ngày tháng của sự yêu thương... để cho cuộc sống không còn vô nghĩa, để mong có chút niềm tin, nghị lực sống thêm cho cuộc đời.
Có một người bạn của tôi nói rằng người viết bài này viết trong lúc bị ung thư, sắp qua đời (biết chắc rằng nói xạo, vì tác giả còn trẻ tuổi hơn cả tôi, còn khỏe mạnh bình thường, còn nhiều ước mơ và hoài bão) tôi vẫn thấy cảm động. Cảm thấy sự yếu đuối, tuyệt vọng, có lẽ đã mỏi mòn trông đợi mà mỏi mệt, không còn có sức lực mà gượng dậy nữa.
Cũng có người cho rằng bài hát này là viết khi có cảm xúc là người mẹ sắp qua đời, nhưng dẫu sao cũng không phải. Bởi vì không phải cảm xúc nào cũng rõ ràng, cũng có thể phân biệt và đặt tên. Không phải tình yêu này thì nhất định phải khác với tình yêu kia.
Yêu thì cũng chỉ là yêu, cho dù có là yêu gia đình, yêu sự nghiệp, yêu một người hay chung thủy với một niềm đam mê nào đó thì cũng là yêu, sao nhất thiết phải hỏi tình yêu đó là gì? Chẳng phải cảm xúc đó vẫn tạo ra sự đồng cảm đó hay sao?
(...)
Danh sách beat sử dụng trong Radio:
1. Làm ơn - Guitar
2. Làm ơn - Trần Trung Đức
(...)
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với chúng tôi bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email: banbientap@newsmedia.vn.
0 nhận xét: